Người xưa khuyến thiện thường nói: “Nhân tâm sinh nhất niệm, Thiên địa tận giai tri”, nghĩa là khi tâm con người sinh ra một niệm, thì cả Trời và Đất đều biết hết. Trong Kinh Phật có ghi: “Hình tượng của mọi vật, mọi thể trong vũ trụ đều là do một niệm của chúng ta biến hiện xuất lai”. Một niệm tuy rất nhỏ bé, nhưng lại có thể cảm động trời đất quỷ thần.
- Khinh nhờn Thần Phật giảm phúc báo, tôn kính Thần Phật đắc bình an
- ‘Trời xanh có mắt’ không tha cho kẻ háo sắc
- Phải làm gì để thay đổi vận mệnh?
Trong các sách cổ cũng ghi lại những sự việc như vậy, dưới đây xin nêu ra một ví dụ trong Đức dục cổ giám, theo Chánh Kiến.
Nội dung chính
Mỗi niệm ác và thiện Thần linh đều biết rõ
Vào cuối những năm triều đại nhà Nguyên (1271-1368 SCN), tại Trung Quốc có một người tên là Nguyên Tự Thực. Nguyên Tự Thực có đại ân với một người tên là Mâu Tài; nhưng Mâu Tài lại trở mặt vu cáo Nguyên Tự Thực, quả là rất có lỗi với Nguyên Tự Thực.
Nguyên Tự Thực càng nghĩ càng thấy căm phẫn bất bình; đang đêm tự dưng bật dậy quyết giết chết Mâu Tài. Trên đường, Nguyên Tự Thực đi qua một Phật am; chủ am gọi là Hiên Viên Ông, xác thực là một Đạo sĩ với công năng thiên nhãn thông.
Khi Nguyên Tự Thực rảo bước về phía nhà Mậu Tài; Hiên Viên Ông thấy rõ theo sau ông là cả chục con quỷ hình thù kỳ dị. Thế nhưng khi Nguyên Tự Thực trở về nhà, Hiên Viên Ông thấy có cả trăm phúc thần mình mang ngọc bội, đầu đội mũ vàng đi theo ông. Hiên Viên Ông vô cùng kinh ngạc!
Một niệm thiện lành, chuyển họa thành phúc
Trời vừa hửng sáng, Hiên Viên Ông đã tới nhà Nguyên Tự Thực dò hỏi tình hình tối qua. Nguyên Tự Thực nói thật với Hiên Viên Ông: “Mâu Tài vong ân bội nghĩa; tôi hận Mâu Tài quá bạc tình nên mới định giết chết hắn. Vừa đến cửa chính nhà Mâu Tài, tôi lại nghĩ Mâu Tài tuy vong ân bội nghĩa nhưng còn có vợ và mẹ già; nếu giết chết Mậu Tài, vợ và mẹ già Mậu Tài biết nương tựa vào đâu? Vì thế tôi đã nhẫn chịu và thu cái khẩu khí ấy lại.”
Hiên Viên Ông bèn thuật lại dị tượng mà mình đã thấy, nói với Nguyên Tự Thực: “Một niệm ác của ông khiến quỷ dữ đi theo; một niệm thiện của ông khiến phúc thần bảo hộ. Sự việc của ông, thần linh đã sớm biết rõ. Ông tất sẽ có phúc về sau.” Sau đó quả nhiên Nguyên Tự Thực được làm huyện lệnh Lư Sơn; còn Mâu Tài bị giết hại giữa đám loạn quân.
Nguyên Tự Thực bởi một niệm thiện lành, có thể chuyển họa thành phúc; hơn nữa tốc độ lại mau lẹ phi thường.
Mỗi việc thiện và ác trong đời người đều được ghi chép lại
Có câu: “Trên đầu ba thước có thần linh”. Trong Kinh Hoa Nghiêm cũng viết rằng, mỗi cá nhân sinh ra đều có hai vị thần là Đồng Sinh và Đồng Danh đi theo bên mình. Trong đó một vị ghi chép lại việc thiện; một vị ghi chép lại việc ác suốt cuộc đời mỗi người.
Vì không hiểu được điều ấy nên con người cho rằng: làm việc khuất tất ở nơi thanh vắng thì không ai biết. Nhưng kỳ thực, dẫu họ có thể tránh được ánh mắt của thế gian; cũng không thoát khỏi con mắt của chư thần.
“Nhân gian thì thầm, trời nghe như sấm dậy; Phòng tối tâm đen, thần nhãn như điện”. Con người hễ động một niệm, thì cả trời đất đều thấy rõ. Nếu mỗi thời khắc đều tỉnh thức rằng mọi ý nghĩ và hành vi được Thần linh ghi chép lại; thiết nghĩ sẽ không còn ai dám làm chuyện hổ thẹn trên đời…
Trình Tử tự sửa mình – Tu ý
Theo Quốc văn giáo khoa thư, ông Trình Tử xưa để 2 cái lọ ở bên cạnh chỗ ngồi. Mỗi khi trong bụng nghĩ một điều thiện, thì ông bỏ một hạt đậu trắng vào trong một lọ. Mỗi khi nghĩ một điều ác, thì ông lại bỏ một hạt đậu đen vào cái lọ kia.
Lúc đầu, đậu đen nhiều, đậu trắng ít. Sau đậu trắng nhiều, đậu đen ít. Dần dần không còn một hạt đậu đen nào. Về sau, cũng không cần phải bỏ đậu trắng nữa. Bởi vì tâm tính bấy giờ thuần nhiên toàn thiện.
Có người cho rằng mình làm mọi việc rất kín đáo, làm điều xấu nơi thanh vắng không ai biết được. Kỳ thực, mọi hành động của con người, thậm chí khi mới xuất sinh ý niệm thôi thì Thần linh đã một mạch thấu tỏ. Vì vậy, từ xưa đến nay, bậc Thánh hiền đều coi không lừa dối là đức hạnh chủ yếu. Quân tử kính sợ sự giám sát vô hình của Trời đất và người khác; rất sợ thiện tâm không kiên định. Trong phòng tối làm chuyện thất đức mà đắc tội với Trời, thì không còn đường khẩn cầu, nên họ vô cùng cẩn thận giữ gìn sự trong sạch ngay cả khi chỉ có một mình.