Có những thứ tưởng như không bao giờ phôi pha nhưng rồi cũng nhạt nhòa theo năm tháng; có những tình yêu đẹp như một giấc mộng, nhưng rồi cũng vụt tan như ảo ảnh vô hình; có lẽ người ta nói đúng, thời gian sẽ trả lời cho tất cả!
Chỉ có thời gian mới khiến Tình yêu tỉnh ngộ
Ngày xưa, Vui, Khổ, Tài, và Tình, sống trên một đảo nhỏ và còn những Tình cảm khác nữa.
Một ngày kia, những Tình cảm khác biết rằng hòn đảo này sẽ chìm. Vì thế, mọi người đều phải rời hòn đảo, ngoại trừ Tình. Tình nói rằng Tình phải ở lại đó cho đến giờ phút cuối cùng.
Vài ngày sau đó, khi hòn đảo bắt đầu chìm, Tình kêu cứu. Lúc đó, Tình thấy tàu của Giàu đi ngang qua.
Tình gọi to: “Giàu ơi, làm ơn cho tôi đi với?”
Giàu trả lời: “Không được, tàu của tôi chở đầy vàng, bạc, châu báu. Không có chỗ nào trống cho bạn cả”.
Sau đó Tình thấy Sang Trọng đi trên chiếc tàu to lớn, rất đẹp bèn kêu: “Sang Trọng ơi, cứu tôi với”.
Sang trả lời: “Tôi không giúp được. Bạn bị ướt hết và có thể làm xấu đi chiếc tàu đẹp của tôi”.
Khi Khổ đi ngang qua, Tình cũng kêu cứu: “Khổ ơi, cho tôi theo với”.
Khổ đáp: “Ô, tôi đã quá buồn rồi, tôi chỉ muốn một mình!”.
Khi Vui đi tới, cậu ta không nghe thấy Tình kêu cứu vì cậu ta đang quá vui vẻ.
Thình lình có một tiếng nói: “Ðến đây, Tình.Tôi sẽ đem bạn theo tôi”.
Ðó là một người già. Tình vui vẻ lên thuyền và quên luôn cả việc hỏi tên. Khi đến bờ, người già rời khỏi.
Tình rất biết ơn nên mới hỏi Tài tên của ông già đã cứu mình.
“Tên của ông ta là Thời gian”, Tài trả lời.
“Thời gian?” Tình hỏi “Tại sao Thời gian giúp tôi?”
Tài mỉm cười: “Vì Tình cảm sẽ trôi theo thời gian”.
Tình yêu đừng chần chừ thêm nữa, thời gian đã quá ‘già’ rồi
Người ta nói thời gian có thể xóa nhòa vết thương, mài mòn ký ức, làm lắng dịu những cơn sóng tình dạt dào. Có những thứ tưởng như không bao giờ phôi pha nhưng rồi cũng nhạt nhòa theo năm tháng.
Tình yêu sôi nổi của tuổi trẻ, ai mà chưa từng đi qua những năm tháng ấy; chúng ta đã từng muốn dùng cả sinh mệnh để đánh đổi lấy thứ tình cảm sâu đậm này; nhưng rồi nhận ra thời gian cũng cuốn trôi tất cả.
Tình yêu đã làm ta say mê và khát vọng, là nguồn cảm hứng bất tận cho các nhà văn nhà thơ; nhưng nàng thơ nào rồi cũng già, đọng lại chỉ ảo ảnh trên trang giấy. Thế mới thấy sức mạnh của thời gian, nó cho ta thấy thực tế tàn khốc của cuộc sống. Đến lúc nhận ra giật mình tỉnh ngộ, thì mới thấy thời gian cũng đã ‘già’ rồi.
Bất kể tình yêu của ta hoan ca vui sướng, hay ưu tư sầu muộn, thì thời gian cũng lặng lẽ trôi đi. Thời gian chẳng phải ‘vô tình’ quá hay sao? Nhưng thời gian cho đến phút cuối cùng vẫn ở bên Tình, vẫn cứu giúp Tình. Thời gian đang chờ đợi Tình yêu tỉnh ngộ.
Theo Chánh Kiến