Người làm điều ác phải gánh chịu hậu quả; đó chính là quy luật “thiện ác hữu báo” bất biến của đất trời. Đặc biệt, người phỉ báng Thần Phật sẽ phải gánh chịu kết cục bi thảm nhất.
- Phỉ báng Thần Phật là tội lỗi vô cùng to lớn
- Câu chuyện cảnh tỉnh từ một gia đình phỉ báng Thần Phật
- Pháp Luân Công là gì? Tại sao bị cấm và đàn áp ở Trung Quốc?
Nội dung chính
Bày mưu tính kế bôi nhọ thanh danh Đức Phật
Cinca (Chiến Già) là nữ tu sĩ Bà La Môn độc ác nhất. Thích Ca Mâu Ni năm ấy truyền Phật Pháp “Giới, Định, Huệ” của mình. Bởi điều ông truyền là Chính Pháp; nên các thiện nam tín nữ đi theo nghe ông giảng Pháp càng ngày càng đông. Ngược lại Bà La Môn giáo mặc dù đã bắt rễ sâu vào xã hội Ấn Độ, có thế lực rất lớn. Nhưng bởi vì nó đã hoàn toàn bại hoại; cho nên những người nguyện ý đi theo nó cũng càng ngày càng ít.
Từ xa, Cinca thấy đông người vây quanh Thích Ca Mâu Ni nghe giảng Pháp, thái độ vô cùng thành kính. Bà ta không hề có tâm kính trọng Phật và chút tâm hướng thiện nào cả; ngược lại tâm đố kỵ nổi lên, tự nhủ thầm: “Hôm nay ta phải sỉ nhục Thích Ca Mâu Ni, làm ô uế danh dự của hắn, để cho Bà La Môn giáo trở thành duy ngã độc tôn!”. Bà ta bèn độn một cái bát cơm to trong bụng, đi tới vườn Jetavana; giữa đông người cao giọng tuyên bố: “Cái người đang giảng Pháp này đã tư thông với tôi! Đứa bé trong bụng tôi chính là con của Thích Ca Mâu Ni!”.
Người phỉ báng Thần Phật bị rơi vào địa ngục Vô Gián
Lời nói láo của Cinca có sức mê hoặc to lớn. Những người thiếu đức tin không còn tin tưởng nữa, không còn muốn nghe Pháp nữa. Có người thì thầm to nhỏ, có người lắc đầu thở dài, có người phụ họa hùa theo, có người đứng dậy bỏ đi. Song những người kiên định chính tín biết ấy là những lời phỉ báng vô căn cứ, họ tiếp tục ngồi nghe Thích Ca Mâu Ni giảng Pháp.
Thiên Thần vì để loại bỏ sự hoài nghi của dân chúng đối với Chính Pháp; bèn biến thành một con chuột bạch, lại cắn đứt sợi dây đang buộc cái bát cơm. Sợi dây đứt phựt một cái, âm thanh chấn động làm bàng hoàng mọi người xung quanh. Cái bát cơm gỗ từ trong người của Cinca rơi xuống đất; chân tướng sự thực phơi bày rõ ràng trước mắt mọi người. Lúc ấy dân chúng mới giật mình tỉnh ngộ, vui mừng khôn xiết. Một người đứng dậy nhặt cái bát gỗ lên, đưa lại trước mặt Cinca, cười nói: “Đây là con của bà đấy à?”.
Đột nhiên, lúc ấy đất bằng nứt toác, đám người Cinca đều bị cuốn vào, rơi thẳng xuống địa ngục Vô Gián. Trong địa ngục Vô Gián này, kẻ phạm tội bị trừng phạt không ngừng nghỉ, hoàn trả tội nghiệp vô cùng thống khổ, trong vòng hủy diệt ấy vĩnh viễn không còn cơ hội chuyển sinh nào nữa.
Kẻ chuyên công kích Phật, nói xấu Đạo
Có một người tên là La Cát Đình, vốn là người có học nhưng tính tình lại ngạo mạn, điên cuồng, hung ác; không tin vào thiện ác hữu báo. Anh ta thường viết một số lời phỉ báng Phật vu khống Đạo và đi dán khắp nơi. Có lúc anh ta còn viết một bài văn dài công kích Phật giáo và Đạo giáo rồi đọc cho người khác nghe. Người ta đều nói rằng La Cát Đình đã đi đến chỗ nguy hiểm cùng cực rồi mà anh ta vẫn không hề giác ngộ, không hề có ý sửa chữa sai lầm của mình.
Vào đầu thời kỳ Dân Quốc, anh ta đến tá túc tại chùa Ngô Gia Tự ở Vinh Châu để dạy học. Một hôm trong lúc rảnh rỗi anh ta lại viết bài văn công kích Phật pháp. Khi anh ta tình cờ có việc phải ra ngoài; vợ anh ta ở nhà là Chu thị không nhẫn tâm nhìn anh ta cứ mãi làm chuyện hồ đồ xuẩn ngốc như vậy nên đã đem bài văn đó đốt đi.
Kết cục bi thảm của người phỉ báng Thần Phật
Khi La Cát Đình trở về, biết được sự việc đã lôi vợ ra đánh đấm liên tục; khiến Chu thị tắt thở mà chết. La Cát Đình vẫn đang trong cơn thịnh nộ không bình tĩnh được; lại còn dẫm đạp lên cả thi thể của Chu thị và lớn tiếng mắng chửi không dứt.
Đột nhiên mây đen kéo đến, mưa to như trút, sấm chớp ầm ầm. Bỗng nhiên có một tiếng sét vang lên, rồi trời lại trong xanh trở lại.
Thế nhưng lúc này mọi người phát hiện ra La Cát Đình toàn thân cháy xém, đầu lìa khỏi thân. Quả thực chết rất thê thảm! Hơn nữa Chu thị vợ anh ta lại sống lại, khoẻ mạnh vô sự. Đây là chuyện xảy ra vào đầu thời kỳ Dân Quốc. Khi ấy em rể của La Cát Đình cũng ở đó và tận mắt chứng kiến báo ứng. Nhã Trai tiên sinh đã ghi chép lại cẩn thận sự việc này.
Báo ứng vì bức hại người tu luyện: Hại người là hại chính mình
Ngẫm chuyện xưa để xét việc nay. Hiện tại Pháp Luân Công là pháp môn tu luyện thượng thừa của Phật gia; phổ truyền tại hơn 100 quốc gia khắp thế giới, được quần chúng tán dương là Phật Pháp thần thánh.
Tuy nhiên tại Trung Quốc, năm 1999 Giang Trạch Dân vì ganh tị Pháp Luân Công được quần chúng hoan nghênh; nên đã một mình lạm dụng quyền lực trong tay phát động cuộc đàn áp Pháp Luân Công. Trong bức hại thậm chí còn dùng các thủ đoạn tàn khốc như mổ cướp nội tạng sống. Hiện tại không chỉ Giang Trạch Dân bị kiện tại nhiều quốc gia trên thế giới; mà những kẻ tích cực tham gia bức hại Pháp Luân Công như Bạc Hy Lai, Cốc Khai Lai, v.v. đều rơi vào vòng lao lý. Đạo lý ác hữu ác báo chính ứng vào bản thân họ; kết cục của họ cũng là cảnh cáo thế nhân.
Nghìn vạn lần đừng để lợi ích, lừa dối mê hoặc mà tham gia cùng người phỉ báng Thần Phật để rồi chịu quả báo muôn đời.
Theo Minghui.org